Gánh nặng bệnh viêm gan B trong cộng đồng tại Việt Nam tương đối cao, phát hiện và điều trị tốt sẽ giúp phòng ngừa lây lan trong cộng đồng và tránh các biến chứng nguy hiểm. Người bệnh viêm gan B khi có chỉ định can thiệp điều trị cần có những lưu ý sau:
Khi nào cần điều trị viêm gan virus B cấp tính?
Thông thường, các bệnh nhân viêm gan virus B cấp tính sẽ tự khỏi và thường không có chỉ định can thiệp thuốc kháng virus. Điều trị viêm gan virus B giai đoạn nhiễm cấp (lần đầu nhiễm) chủ yếu là điều trị hỗ trợ triệu chứng cho bệnh nhân như: nghỉ ngơi, tránh làm việc gắng sức trong thời gian có triệu chứng bệnh kết hợp với chế độ ăn uống hợp lý, khoa học (giảm chất béo, kiêng rượu bia và các thuốc chuyển hóa qua gan)
Đối với các trường hợp bệnh diễn biến nặng, tiến triển suy gan biểu hiện bằng mệt mỏi tăng, vàng da, lơ mơ hôn mê.. người bệnh cần tới cơ sở y tế để đánh giá tình trạng bệnh.
Chỉ định điều trị viêm gan virus B mạn tính
Mục tiêu điều trị với người bệnh viêm gan virus B mạn tính: ức chế sự nhân lên của virus trong cơ thể người; cải thiện chất lượng cuộc sống bệnh nhân, ngăn ngừa bệnh diễn tiến nặng thành xơ gan và ung thư gan; dự phòng lây truyền virus viêm gan cho cộng đồng (bao gồm chủ động dự phòng lây truyền từ mẹ sang con) và dự phòng các đợt bùng phát của viêm gan virus B.
Dựa vào các yếu tố: men gan (ALT), tải lượng virus viêm gan B và mức độ xơ hóa gan, bệnh nền, bác sĩ sẽ đưa ra quyết định điều trị phù hợp cho từng trường hợp. Theo khuyến cáo của Bộ Y tế, chỉ định điều trị trên hai nhóm người bệnh có và không có xơ gan như sau:
Đối với trường hợp xơ gan còn bù hoặc mất bù
Người bệnh được chẩn đoán xơ gan dựa vào triệu chứng lâm sàng và/hoặc kết quả đánh giá xơ hóa gan, yêu cầu điều trị ngay khi tải lượng HBV DNA trên ngưỡng bất kể nồng độ ALT và tình trạng HBeAg.
Đối với trường hợp không có xơ gan, chỉ định điều trị thuốc kháng virus nếu bệnh nhân đáp ứng cả 2 tiêu chuẩn sau:
- Bệnh nhân có tổn thương tế bào gan: men gan cao gấp 2 lần bình thường (nữ là 25 U/L và nam là 35 U/L) và/hoặc xơ hóa gan đáng kể trên mô học (Xơ hóa gan F ≥ 2)
- Bệnh nhân có virus đang phát triển: HBeAg dương tính và định lượng HBV-DNA trên 100.000 bản sao/ml hoặc HBV DNA > 10.000 copies/ml nếu HBeAg âm tính
- Đối với các trường hợp chưa đáp ứng hai tiêu chuẩn trên, chỉ định điều trị khi có một trong các tiêu chuẩn sau
- Bệnh nhân trên 30 tuổi có men gan tăng cao dai dẳng kéo dài (dù không tăng gấp 2 lần giá trị bình thường) ít nhất 3 lần trong khoảng 24 – 48 tuần và định lượng HBV DNA 100.000 copies/ml;
- Người bệnh có biến chứng ung thư gan
- Tiền sử gia đình có người cùng huyết thống có ung thư biểu mô tế bào gan hoặc xơ gan;
- Có các biểu hiện ngoài gan như viêm cầu thận, viêm đa khớp, cryoglobulin máu, viêm đa nút động mạch,…;
- Các bệnh nhân dùng thuốc ức chế miễn dịch, hóa chất điều trị ung thư, các bệnh nhân sau ghép tạng có HBc-total dương tính và/hoặc HBsAg dương tính
- Tái phát sau khi ngưng điều trị thuốc kháng virus HBV.